img
Thoát

[Văn 12] Đọc hiểu bài Áo tết của Nguyễn Ngọc Tư

img
Nộp bài
Câu 1

Áo Tết

(Trích, Nguyễn Ngọc Tư)

Con bé Em cười tủm tỉm, khi nghĩ tới cái áo đầm màu hồng mà má nó mới mua cho

– Tết này, mình mà mặc cái áo đó đi chơi, đẹp như tiên cho mà coi.

Nó nghĩ và nó muốn chia sẻ với con Bích, bạn nó.

Con Bích ở trong hẻm, nhà nó nghèo, mà nó đi bán bắp nướng ngoài đầu hẻm, con bé Em thích con Bích vì nó hiền, với lại ngồi kế nhau từ lớp một đến lớp năm, làm sao mà không thân cho được.

[…].

Con Bích đang ngồi nướng bắp thế cho má nó đi xách cặn cho heo. Bé Em muốn khoe liền nhưng bày đặt nó gièm:

– Còn mấy ngày nữa Tết rồi hen, mày có đồ mới chưa?

– Có, má tạo đưa vải cho cô Ba thợ cắt rồi, má tao nói gần tết đồ nhiều, dồn đống, chắc tới hai mươi tám mới lấy được.

– Vậy mầy được mấy bộ?

– Có một bộ hà.

Con bé Em trợn mắt:

– Ít quá vậy?

– Con Út Một với con Út Hết được hai bộ. Tạo lớn rồi nhường cho tụi nó.

– Vậy à?

Bé Em mất hứng hẳn, nó lựng khựng nửa muốn khoe nửa muốn không.

Nhưng rõ ràng là con Bích không quên nó:

– Còn mầy?

– Bốn bộ. Mà tạo mua cho đủ mặc từ mùng Một tới mùng Bốn, bữa nào cũng mặc đồ mới hết trơn. Trong đó có bộ đầm hồng nổi lắm, hết sẩy luôn.

– Mấy sướng rồi.

– Con Bích nói xong vẫn cười nhưng mắt nó xịu xuống buồn hẳn. Nhà nó nghèo, sao bì được với nhà con bé Em. Hồi nhỏ nó chuyên mặc áo con trai của anh Hai nó để lại. […] Con bé Em nhìn con Bích lom lom rồi cúi xuống, trở trở trái bắp nướng:

– Bộ đồ mầy mai chắc đẹp lắm, bữa mùng Hai mầy mặc bộ đó đi nhà cô hen?

Rồi tới mùng Một, mùng Hai, bé Em lại rủ con Bích đi chơi. Hai đứa mặc đồ hơi giống nhau, chỉ khác là con Bích mặc áo trắng bâu sen, con bé Em thì mặc áo thun có in hình con mèo bự. Cô giáo tụi nó khen:

– Coi hai đứa lớn hết trơn rồi, cao nhòng.

Hai đứa cười. [..]

(Nguyễn Ngọc Tư, Xa xóm mũi, NXB Kim Đồng, 2016)

Đăng nhập để xem Đáp án và Giải thích
Chế độ Slide
img
Chế độ Slide: img
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11